Tôi sinh ra và lớn lên tại miền quê Xuân Trường – Nam
Định nơi có dòng máu của cố tổng bí thư Trường Chinh
Tôi nhớ cảnh quê hương yêu dấu của tôi, nơi đó có những con người sống thật tình cảm, nhớ những ao cá bên những hàng chuối, nhớ cái vườn nhỏ xinh xinh của nhưng loại rau
nhớ những chú chó biết trông nhà, nhớ những đàn gà quanh chuồng, nhớ những đàn lợn khi được tắm mát của những ngày hè, những luống dâu, những con tằm ăn rỗi..
nhớ bát canh cáy rau đay thật giản dị
nhớ những nhà thờ cao nơi con người giảng đạo làm người(Bùi Chu , Phú Nhai)
nhớ cây cầu lạc quần người dân thường nói lái là mất quần
nhớ chùa Keo rằm tháng 9 với những trò bơi chải vui, nhớ dòng sông ninh cơ phù xa
nhớ những người dân Xuân Tiến đúc đồng nên cái cây kèn to…..
Nhớ lắm những hạt gạo tám thơm của mảnh đất xuân đài
Tất cả những thứ đó hiện ko hẳn cái gì cũng còn tồn tại
nhưng cái cảm giác được thức dậy trong ánh bình minh trong cái không khí trong
lành của 1 miền quê thì có lẽ sẽ ko bao giờ tôi quên. Tôi cũng ko biết sao hôm nay mình ngồi thẩn
thơ nhớ nhà, nhớ quê hương. Có lẽ quê hương là chùm khế ngọt cho con trèo hái
mỗi ngày , quê hương có cha có mẹ có những người sinh thành và nuôi dưỡng tôi .
Tất cả đều gọn trong 1 quê hương nhỏ của tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét