Trang

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Nhockinhcan - Hạnh phúc nhỏ đêm đông

Hiện tượng mất ngủ thì là thường xuyên tôi gặp nhưng hôm qua ko hiểu tại thời tiết hay vì cái gì mà tôi ko thể lý giải được tại sao tôi mất ngủ, mới hôm trước tôi mừng vì dạo này tôi ngủ ngon, chưa kịp vội mừng….. tôi lên giường đầu tôi ko nghĩ gì, ko nhớ tới ai nhưng tôi cứ nằm nghiêng hết bên này sang bên kia, nghe hết bài hát này đến bài hát kia, đếm hết từ số 1 đến con số bao nhiêu tôi ko nhớ rõ nhưng đầu tôi cứ thức trong trong, thà rằng nhớ 1 ai đó mà mất ngủ thì bõ tức, và cứ dần dần nó làm tâm trang tôi bực ngang bực dọc, tôi ko muốn dậy chơi điện tử vì căn phòng chỉ có 18m2 sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ người khác, tôi cũng thể hâm đến nỗi ra đường lang thang và hét to đc, đêm đông dài thật và lúc đó tôi chỉ muốn có con ma chơi với mình cũng được ,miễm sao có người để nói chuyện vậy mà cứ trông mãi ko thấy… Tôi nhìn đồng hồ cũng đến 3h rùi tự nhiên tôi nhận được tin nhắn của ông T , tôi mừng lắm vì tôi đã có người để nc, biết rằng ông mất ngủ sẽ hại sức khỏe cho ông, nhưng tôi rất cám ơn ông đã nhắn tin cho tôi lúc này, rồi nước mắt tôi cứ chảy ra, tôi khóc nức nở như cái  cảm giác của 1 đứa trẻ làm sai việc gì mà bị người lớn mắng và được vỗ về an ủi, tôi thấy ấm áp tình người, rồi vô tình tôi bắt đầu nhớ 1 ai đó, đó ko phải ai xa lạ với tôi mà chính là bố tôi, bố tôi cũng rất hay bị thức lúc nửa đêm như ông T vậy, bố hay ngồi trong đêm uống trà dáng người xương xương với gương mặt hay suy nghĩ , tôi cứ khóc và nt cùng ông. Rùi hơn 1 tiếng cũng trôi đi, ông bảo ông ru con ngủ , con ngủ đi đừng nt lại nữa…. Tôi chìm vào giấc ngủ bên dòng tin nhắn với câu “ à ơi, con ngủ cho ngoan…” với cái mộng mắt đã xưng…..
Rùi sáng nay thức dậy hồn tôi vẫn lơ lửng trên không trung vậy……..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét