Nó bon bon trên con đường đầy quen thuộc
với nó,
đó là con đường đầy thơ mộng của 1 mùa thu. Trong màn đêm làn sóng vẫn
lăn tăn
lấp lánh những ánh sao tạo bởi những ánh đèn, mùa thu đã về từ rất lâu
nhưng
có lẽ hôm nay nó mới cảm nhận được thu trong tâm hồn nó. Cái làn gió nhẹ
đưa
mùi hương của hoa sữa nồng nàn về bên nó, trên con đường nó đi nó vẫn
cảm
nhận được cái sự tấp lập của cuộc sống. Một bên thì nhộn nhịp quán xá,
bên thì
hàng hàng liễu rủ, thân dừa cao vút, hoa lộc vừng rơi, và mọi người cũng
đang tận hưởng mùa thu mà trời đất ban tặng cho cuộc sống. Nó có nhớ
một câu nói
của nhà văn Nga có nói rằng “ Nếu ái tình chỉ tạo lên niềm thống khổ ,
chim
uyên ương đâu có hót rộn ràng”. Uh thì đúng thiệt bên dưới những gốc cây
liễu,
gốc cây dừa, hàng ghế đá bên đường là những đôi uyên ương đang hót bản
nhạc
tình yêu rộn ràng trong màu sương thương nhớ.Với cảm nhận của mọi người
có lẽ thu phải có sắc vàng của cây cơm nguội, màu lá đỏ của cây bàng...
còn với nó bên lề những gì
nó đang thấy thì nó hiểu ra được rằng lúc này đây nó chỉ muốn thả hồn
mình
trong cái gió, cái mùi hương tràn đầy niềm tin yêu cuộc sống và ẩn đâu
đó là
tình khúc mùa thu của riêng nó và chỉ nó mà thui…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét