Truyện ngắn:
Ngoài
trời những hạt mưa vẫn rơi Hạnh ngồi bên chiếc đèn nó gắn với cô từ ngày còn
đi học ôn lại một phần kỉ niệm của cô
thời sinh viên. Hơn 200 lá thư cô vẫn cất giữ nó gọn gàng, có lẽ ở đó ấp ủ một
tình yêu của cô. Hạnh là 1 phụ nữ đầy nghị lực cuộc sống của cô biết bao vất vả
nhưng đến giờ cô cũng 1 phần yên tâm về vị trí công việc của mình, thời gian
qua cô cũng đã hoàn thành xong tấm bằng thạc sỹ kinh tế với bản tính nhanh
nhẹn, khả năng giao tiếp tốt hiện giữ chức vụ trưởng phòng chính sách với nhà cung
cấp tại 1 công ty kinh doanh về ngành điện máy. Nhưng hạnh phúc không hẳn mìm
cười với cô. Cô lấy từng lá thư ra đọc có những lúc cô ngồi cười 1 mình, có
những lúc cô lại rơi nước mắt. Đó là những bức thư của Dũng gửi cho cô những
năm Dũng còn học ở trường sỹ quan pháo binh. Ngày đó cô quen Dũng qua một người
anh họ học cùng trường với Dũng khi cô là sinh viên năm thứ 1, những ngày còn
là sinh viên cuộc sống còn nhiều khó khăn nên không có điều kiện gọi điện nói
chuyện nên cô và Dũng ngoài những giờ rảnh rỗi lại gửi cho nhau những bức thư
đã động viên tinh thần học tập của nhau. Ngày đó cô học kinh tế, bố mẹ cô là
nông dân thuần túy lên việc cô đỗ vào đại học nó cũng là việc mà bố mẹ cô phải
suy nghĩ và vất vả lo cho chị em cô ăn học thành người. Cũng là con người lãng
mạn nên cô hòa cũng dũng với những cái nắng cái gió của vùng đất sơn tây qua
những nét bút, những trang giấy . Bạn bè cô ai cũng nghĩ họ là đôi hạnh phúc,
Dũng ra trường chuyển về Ninh Bình công tác được bác ruột làm trong ngành quân
đội nên Dũng cũng đỡ bỡ ngỡ hơn khi nhận công việc mới. Ngoài các công việc
khác Dũng có quản lý về xăng dầu của sư đoàn 350 nên mọi người hay gọi Dũng là
Dũng xăng dầu. Dũng những ngày công tác ở đơn vị mới 1 tháng Dũng đi tranh thủ
1 lần lên thăm cô, những ngày cuối tuần Dũng và cô bên nhau bít bao niềm vui.
Những ngày cuối năm ở trường đại học cô cố gắng cũng đạt được bằng giỏi, và
hướng sẽ xin việc ở Hà Nội vì gia đình cô không ai làm to cô biết mình phải tự
lực cánh sinh cho cuộc đời mình. Cô thầm nghĩ ra trường cô và Dũng sẽ tiến đến
chuyện hôn nhân, và cô sẽ cố gắng tìm chuyển về gần Dũng thì càng tốt, nhưng
người tính không bằng trời tính, Dũng là người con đất cảng. Gia đình Dũng muốn
chuyển Dũng về gần với gia đình. Cô còn đang không biết tính sao về những
chuyện công việc, hôn nhân… thì 1 ngày cô được tin Dũng nói lời chia. Cô nghẹn
ngào trong tiếng khóc vì tình yêu của 2 người dành cho nhau đã 4 năm nay bỗng
chốc mỗi người 1 nơi. Cô tìm hiểu ra thì trong 1 lần Dũng đã không cưỡng chế
được tình cảm của 1 người con gái đã dành tình cảm cho anh đã lâu, mà Dũng đã
để cô ấy đã mang 1 sinh linh trong cơ thể của cô ấy mà người cha là Dũng. Dũng
ko còn sự lựa chọn nào khác là cưới cô gái ấy làm vợ. Hạnh đau đớn những ngày
mới ra trường , cô gượng mình dậy bước ra ngoài xã hội để tiếp bước cuộc sống
của mình. Cô xin vào 1 công ty và làm việc đến bg, Hạnh nén những kỉ niệm trong
lòng và cô quen Quang trong 1 buổi hội thảo kinh doanh. Quang làm về linh vực
kinh doanh trong 1 công ty tư nhân, Quang có ngoại hình đẹp, nhanh nhẹn và
galang. Trong 1 thời gian ngắn cô đã bị Quang hút hồn lúc nào không biết, và
Quang và cô cũng đến ngày để mọi người chúc phúc, cô bước lên xe hoa trong ngày
rạng ngời. Mọi thứ cứ suôn sẻ với cô khi cô có 1 cậu con trai đầu lòng như bao
lần cô và Dũng mong ước trước đây. Ngày cô và Dũng yêu nhau , 2 người nói sau
này sẽ sinh con gái đặt tên hà Hà Linh, con trai là Gia Long. Chín tháng mang
nặng đẻ đau dù không phải là con của Dũng nhưng cô vẫn đặt tên con là Gia Long.
Những
ngày hạnh phúc đó tưởng trừng như sẽ theo cô suốt cuộc đời nhưng 1 hôm vô tình
cô nhìn thấy dòng tin nhắn trong máy của Quang cô đứng tim khi Quang cặp bồ bên
ngoài, Quang càng ngày càng về muộn hơn , rồi nói dối cô rằng đi tiếp khách. Vợ
chồng cô sống cùng với bố mẹ chồng và người em chồng, mọi kinh tế đều đổ lên
đầu vợ chồng cô, cô càng ngày ít nói đi khi kinh tế khó khăn, Quang có bồ bên
ngoài cũng đã mấy tháng nay không đưa tiền cho cô. Cô càng thấy street hơn và
mọi xích mích đã xảy ra.
Cô xin
nghỉ về quê mấy ngày vừa là thăm bố mẹ vừa là thư giãn đầu óc, tại công ty làm
việc có 1 chú rất quan tâm cô, hay xưng hô là mẹ nó. Những dòng tin nhắn đó cô
cũng ko xóa đi. Về tới gia đình chồng cô ngờ đâu Quang đọc được tin nhắn đó và
đưa cho bố mẹ chồng cô xem. Cả gia đình đều nghĩ cô ngoại tình, cô nghẹn ngào
ko 1 lời giải thích khi Quang đánh bài ngửa với cô. Lúc này Gia Long cũng đã
được 4 tuổi, cô vẫn cứ nhẫn nhịn vì Gia Long, nhưng thật bất ngờ khi mẹ chồng
cô đã vứt túi quần áo ra ngoài cửa đuổi cô ra khỏi nhà và bảo không chấp nhận
đứa con dâu đĩ thõa. Trước mặt đứa con trai 4 tuổi chứng kiến sự việc cô ôm con
đi với mấy bộ quần áo bước đi trong sự đắng cay của những giọt nước mắt.
Cô thuê
1 căn phòng nhỏ để 2 mẹ con cô ở, cô xin cho Gia Long đi học mẫu giáo gần nhà
trọ may mà xóm trọ có những cô sinh viên thương cảnh mẹ con cô mà giúp đỡ cô
đón Gia Long khi cô đi làm chưa về. Gia Long thông minh và rất thương mẹ nên
cháu rất ngoan, cứ đến cuối tuần gia đình nhà nội lại đón Gia Long về nhà chơi
nhưng có vẻ như những gì thằng bé chứng kiến được nó không muốn về ngôi nhà đó.
Có lần thằng bé vừa khóc vừa kêu “ Con đau bụng mẹ cho con ở nhà với mẹ đi, con
không muốn về với bố, về với bà nội đâu” cô biết rằng thằng bé bịa lý do đau
bụng ra để không muốn đi, nhưng cô không muốn con mình thiếu tình cảm của cha
mà vẫn để con đi khi cô thằng bé xuống đón, nhưng ngày mẹ con cô sống ở căn
phòng đi thuê đó cô cũng ko muốn quan tâm đến chồng cô là thế nào và ra sao.
Quang cũng ko mảy may xuống thăm mẹ con cô dù chỉ có 15km.
Ba năm
trôi đi Gia Long cũng bước vào lớp 1 nhiều lúc nhìn con cô rưng rưng nước mắt
vì thấy thương cho con, thương cho số phận mình, và thương bố mẹ cô. Bố cô vì
chuyện của vợ chồng cô mà suy yếu nhiều nhưng cô không còn sự lựa chọn nào khác
đành ôm con mà cố gắng.
Công
việc của cô tốt hơn, hết 8h hành chính tại công ty cô chạy về cùng con bên mâm
cơm và dậy cho con học, cô quen dần với tiếng cười chỉ có 2 mẹ con. Cô ru thằng
bé chìm vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của cô. Cô ngồi 1 mình ôn lại những
kiến thức của những năm học đại học để thi cao học. và cô nghĩ mình phải phấn
đấu hơn nữa trong cv để bố mẹ cô không phải lo lắng cho cô nhiều và con trai cô
không sau này có cuộc sống đầy đủ hơn.
Một ngày
công ty cô tổ chức liên hoan tại 1 nhà hàng cô đã vô tình gặp lại Dũng, 2 người
đã có thời gian cafe nói chuyện. từ ngày Dũng nói lời chia tay cô đến h cũng đã
7 năm trôi đi nhìn anh cũng già đi rất nhiều. Nghe anh tâm sự cô mới biết anh
cũng vất vả trong những năm qua mà không có hạnh phúc.
Dũng lấy
cô gái đó khi Dũng không có nhiều tình cảm, họ thành vợ chồng của nhau khi con
Dũng được 1 tháng tuổi. Cô gái đó sinh cho Dũng 1 cô con gái và đặt tên là Hà
Linh. Nhưng vợ Dũng đã xấu số qua đời vì hậu sản, dịch trong người cô tràn vào
phổi cô đã không thở được và để lại cho anh cảnh gà trống nuôi con. Vì tính chất
công việc của anh trong ngành quân đội không có nhiều thời gian như những người
khác anh nhờ chủ yếu vào bố mẹ chăm sóc con. May mắn cho anh là cháu bé trộm
vía khỏe mạnh giúp anh 1 phần an tâm công tác hơn.
Anh
chuyển công tác về HN nhưng 2 năm nay anh không tìm để liên lạc với cô vì anh
nghĩ anh đã làm tổn thương tình yêu của cô những năm qua mà không dám gặp mặt.
Nay biết được cuộc sống đầy vất vả của cô anh càng thương cô hơn. Nếu anh không
có những phút rung động đó thì có lẽ anh đã mang lại hạnh phúc cho cô.
Cô và
Dũng càng đồng cảm với nhau hơn, tình cảm của 2 người lại gắn bó như xưa, cô
cũng đã thủ tục ly hôn với chồng xong. Họ đến với nhau bằng tình yêu, bằng sự
cảm thông, chia sẻ. Không ai nghĩ rằng duyên phận cô và dũng cuối cùng cũng bên
nhau trong một gia đình hạnh phúc khi 2 người có cả Gia Long và Hà Linh như 2
cái tên họ chọn đặt cho con mình sau này. Hôm nay nhìn 2 đứa con ngủ ngon cô
hạnh phúc biết bao và Dũng cũng yên tâm hơn công tác khi có người vợ đấy nghị
lực như cô. Người lính bên cô!!
Em đã
hiểu rằng từ khi biết yêu anh
Cái cảm xúc ban đầu thật đẹp
Anh bộ đội có cái nhìn chân thật
Mọi gian truân không xoá nổi nét cười
…..
Suốt
những năm dài cho đến hôm nay
Đã đi hết một đoạn đời tuổi trẻ
Vẫn giữ mãi cái nhìn chân thật đó
Và được
ngồi bên anh
Và được
yêu được giận
Và được
hờn được ghen
Và được
vui và ưu phiền
Và được
làm chồng làm vợ….