Mùa thu đến và đi qua tôi cũng đã cảm nhận được chút tình
thu, nhưng sao hôm nay tui mới thấy thực sự là thu ở trong tôi. Sáng dạy cái
lạnh vẫn dư âm cả một bầu trời , tôi đi vòng hồ tây cái hơi lạnh của mặt nước
lăn tăn hòa vào từng tế bào của làn da tôi, làm tâm hồn tôi cảm thấy lạnh, cái
se lạnh không giống với cái lạnh của đầu thu mà cũng không giống cái lạnh của
mùa đông mà nó mang một cái nét riêng đó là tình khúc cuối thu. Tôi đi sang con
đường liễu giai tôi đã nghĩ rằng con người mình sẽ ấm áp hơn nhưng điều tôi
đang nghĩ nó lại không giống như thế , tôi cứ như là đang muốn tâm hồn mình sẽ
được sự sưởi ấm của một ai đó, hay 1 điều gì đó làm trái tim tôi nở 1 nụ cười
mà không phải như người ta thường nói mùa thu thể hiện sự chia ly, tôi không có
gì là chia ly sao trong tôi lại thấy có 1 chút tiếc nuối mà tôi không định hình
được nó là cái gì , tất nhiên mua thu đi qua ta sẽ đón nhận một mùa đông yêu
thương ấm áp nhưng cái cảm giác của mùa thu lại mang một phong cách khác , một
nét riêng nó hòa cùng với tâm hồn mỗi con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét